Thứ Sáu, tháng 2 10

Cơ hội hay kẻ cơ hội

Ông Đào Hồng Tuyển - chúa đảo Tuần Châu - vừa trao  chi phiếu 100 ngàn Mỹ Kim nhờ chuyển lại cho gia đình ông Đào Văn Vươn và Đào Văn Qúy .Trả lời cho ký gỉa, ông Tuyển nói rằng đối với một đứa bé người Nhật bất hạnh của một nước giàu có mà ông còn tặng 50 ngàn Mỹ Kim, còn đây lại là đồng bào ruột thịt của mình.Ông cho rằng nỗi bất hạnh của gia đình ông Vươn và ông Qúi rất lớn, rất đáng thương và đáng quan tâm . Họ sống cảnh màn trời chiếu đất trong cái rét của mùa đông . Ông nói thêm "chỉ có loài thú mới quay lưng lại với đồng loại để lo chăm sóc bộ lông của mình".Ông Tuyển còn hứa vận động các đại gia trên toàn quốc, các hội đoàn, và đặc biệt là ông Hữu Thỉnh - Chủ Tịch Hội Nhà Văn VN - giúp đở 2 gia đình bất hạnh của ông Vượn và ông Qúi để họ sớm ổn định cuộc sống trước khi có sự giúp đỡ của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng .Hoan hô tinh thần "miếng khi đói bằng gói khi no . Của tuy tơ tóc nghĩa so nghìn trùng" của ông Đào Hồng Tuyển .


Không có gì đắc sách bằng cách xuất hiện và hành xử như một minh quân khi mà lòng dân bất mãn cùng cực và có sẵn vài con tốt nhỏ đang bị dư luận căm phẫn để đem ra trảm. Tham nhũng - nếu không dẹp được tôi sẽ từ chức; Vinashin - cú đấm thép chìm tàu với số nợ phải chạy làng; lạm phát đụng trần nhà; biển Đông dậy sóng và lòng người bất mãn đến nỗi phải đem hải quân VNCH ra để vuốt... Uy tín của ông Thủ tướng xuống dốc từ trong nhà ra đến sân. Tiên Lãng là cơ hội ngàn vàng cho Thủ tướng và ông đã biết nắm bắt vụ việc từ đầu để biến thành một kế hoạch. Một tháng im lặng là một sự im lặng có tính toán, có chủ mưu.

Trước hết hãy xét về hiện tượng báo chí lề đảng vào cuộc ầm ầm. Sau khi đăng tải vài tin tức theo kiểu viết lại tin từ thông tin của bộ phận công quyền về một tội phạm chống cự và bắn lại lực lượng thi hành công vụ, thì gần như tất cả các báo lề đảng được tự do khai thác và đăng tải tin tức về vụ việc Tiên Lãng tối đa. Mỗi ngày, mỗi bài báo, những lời tường thuật và bình luận đã làm gia tăng sự đồng cảm của quần chúng đối với hành động của anh Đoàn Văn Vươn và sự phẫn uất đối với các cán bộ quan chức tại huyện Tiên Lãng. 

Trong một guồng máy truyền thông mà một con kiến cũng không lọt qua hàng rào kiểm duyệt khi đảng muốn thì tại sao một tháng qua, báo lề đảng có được cái "tự do" ấy? Nếu không có chỉ thị bật đèn xanh thay vì chỉ thị bật đèn đỏ hoặc ít ra là ... đèn vàng? Chỉ mới đây thôi, nhìn lại sự kiểm soát và bưng bít thông tin về các cuộc biểu tình yêu nước, về chuyện cờ Trung Quốc 6 sao là đủ để thấy khả năng kiểm soát thông tin của đảng.

Cũng cần thấy rằng hiện tượng dân oan, tranh chấp đất đai giữa dân và cán bộ quan chức đảng, tình trạng cưỡng chế trái phép, giải phóng mặt bằng và bồi thường oan ức đã và đang âm ỉ có thể bùng nổ khắp nước bất kỳ lúc nào và đảng không phải là không biết điều đó. Trong suốt nhiều năm qua, những biện pháp khoanh vùng để đàn áp những phản đối của dân oan, bưng bít thông tin hay giới hạn thông tin đã được áp dụng. Do đó vụ việc Tiên Lãng không phải là chuyện "nhỏ như con thỏ" để đảng vô tư cho phép đổi đèn đỏ xanh. Nó là một sự chủ động có tính toán của ông Thủ tướng. 

Trong cái "khuôn khổ tự do" phanh phui vụ việc Tiên Lãng, điều mà đảng và ông Thủ tướng nhất trí với nhau là "lộ hàng vài Nguyễn Trường Tô" nhưng dứt khoát không thể "lộ hàng đảng Nguyễn Trường Tô". Sai trái là do cán bộ huyện xã chứ không phải từ thành phố cho đến trung ương. Góp vai trò để giải quyết chuyện này là sự xuất hiện của thái thượng hoàng Lê Đức Anhvà một số nguyên tướng lãnh, nguyên đại biểu quốc hội. Những cán bộ cao cấp suốt đời trung thành với chế độ này có những phát biểu đáp ứng đúng tâm lý của nhiều người đang muốn cứu anh Đoàn Văn Vươn và đang lên án đám cường hào ác bá địa phương. Những tồi tệ của các cán bộ quan chức Tiên Lãng càng được phơi bày thì lý do hành động phạm pháp vì bị ép vào đường cùng của anh Vươn càng được thông cảm và hiểu được. Không gì bằng khi những phát biểu đó xuất phát từ các công thần của chế độ.

*

Sau 1 tháng "im lặng", màn hai của vở kịch chính thức được mở và tài tử Nguyễn Tấn Dũng xuất hiện. Chỉ trong vòng vài ngày, những tài tử phụ tái xuất hiện với những tít lớn trên báo lề đảng: 


để đánh cú cuối cho 3 mục tiêu: địa phưong Tiên Lãng sai trái, cán bộ làng xã Tiên Lãng quá tệ, và Đoàn Văn Vươn vẫn là tội phạm. 

Trang điện tử mà cái tên phảng phất tính nhân văn, giáo dục là Giáo dục Việt Nam được khéo léo chọn để thực hiện - không phải là một bài phỏng vấn giữa một phóng viên và một cán bộ - mà là một loạt giao lưu trực tuyến với quần chúng, hoành tráng hơn trong đó những câu hỏi rất cò mồi kết hợp với những câu trả lời để thành bài bản. 

Ba bài viết của Giáo dục Việt Nam được VietnamNet, một trang đắt khách hơn gom lại với nhan đề ăn khách và rõ ràng hơn cho ông Thủ tướng: 


Tất cả xảy ra trong vòng 1, 2 ngày. Những hồi trống nhồi cho Thủ tướng đã vang lên; tấm màn nhung được kéo lên và lộ hàng mục tiêu và ý đồ của ông Thủ tướng trong kế hoạch... phục hồi nhân phẩm với bài viết và cái tít mang câu phát biểu của diễn viên Thái thượng hoàng gửi đến toàn dân: 



Ở thành phố cảng, nơi ông Thủ tướng là ĐHQH nhưng không cần, không thèm gặp cử tri đã "bị" xếp hàng, nhắm mắt gạch đít tên ông vào ghế Quốc hội, thì các quan chức thành phố, những kẻ đã từng có những tuyên bố như: 

Đỗ Trung Thoại, Phó Chủ tịch UBND TP.Hải Phòng: 
“Sau khi vụ việc xảy ra, quần chúng nhân dân, nhất là nhân dân các xã khu vực ven biển huyện Tiên Lãng, rất bất bình, đề nghị cơ quan chức năng phải sớm đưa ra xét xử nghiêm minh đối với những người cố tình chống đối” "Lực lượng cưỡng chế không phá mà do nhân dân bất bình (với hành vi, thái độ của gia đình ông Đoàn Văn Vươn - PV) nên đã phá". "TP chưa khẳng định người dân bức xúc phá nhà hay chính quyền phá nhà dân mà theo báo cáo ban đầu của huyện Tiên Lãng là người dân phá." 

Đỗ Hữu Ca - Giám đốc Công an thành phố Hải Phòng:
"Công an trong lực lượng cưỡng chế không được lệnh phá. Và CBCS công an không phá căn nhà vì sau khi lực lượng cưỡng chế rút đi, có lực lượng công an khác đến ghi nhận hiện trường rồi cũng rút chứ không phá gì cả. Hiện trường còn lại thuộc trách nhiệm của huyện." "Tôi không ra lệnh anh em phá dỡ nhà của hai đối tượng Đoàn Văn Vươn, Đoàn Văn Quý" 

qua cái gọi là Thường vụ Thành ủy Hải Phòng tự khoát vào mình cái áo quan tòa. Ban Thường vụ Thành ủy là một bộ phận của đảng nhưng tỉnh bơ, không ai thắc mắc, ngồi vào ghế của chính phủ để giải quyết chuyện cán bộ chính quyền sai trái và oan ức của dân. 

Kết luận "bước đầu" của bộ phận đảng "tối cao" tại Hải Phòng nằm đúng trong kế hoạch của Thủ tướng: Giơ cao đánh khẽ, đánh thằng nhỏ chứ không đánh thằng lớn và đánh vào hiện tượng nhưng không đụng vào bản chất. Hãy xem: 

Thường vụ Thành ủy Hải Phòng thừa nhận 5 cái sai trong vụ cưỡng chiếm ở Tiên Lãng:

- Không có phương án sử dụng đất sau khi thu hồi của cơ quan có thẩm quyền để công bố công khai đối với người có đất bị thu hồi. 

- Không thành lập hội đồng đền bù hỗ trợ trước khi thu hồi. 

- Không tổ chức đối thoại với người được giao đất bị thu hồi với người ký quyết định cưỡng chế thu hồi.

- Sau cưỡng chế để xảy ra việc nhà trông đầm nuôi trồng thủy sản của gia đình ông Vươn bị phá hủy. 

- Việc tổ chức cưỡng chế vào thời điểm không hợp lý, sát Tết cổ truyền của dân tộc đã gây phản ứng trong dư luận nhân dân về đạo lý và mối quan hệ giữa chính quyền huyện Tiên Lãng với dân. 

5 cái sai này mang tính "hiện tượng", "kỹ thuật" gói gọn trong lãnh vực hoạt động để giới hạn phạm vi trừng phạt mang tính đánh khẽ. Ban thường vụ đảng Hải Phòng còn rất kỹ lưỡng gài câu gỡ tội trong đoạn mở đầu: 

Đối với huyện ủy Tiên Lãng, mặc dù không có dấu hiệu tư lợi hay cố ý làm trái nhưng sự việc đã gây ra hậu quả nghiêm trọng, Ban Thường vụ Thành ủy thống nhất chủ trương:

Kiểm điểm Ban Thường vụ Huyện ủy và cá nhân Bí thư huyện ủy.

Đình chỉ công tác Lê Văn Hiền- Phó Bí thư Huyện ủy, Chủ tịch UBND huyện; Nguyễn Văn Khanh - Phó chủ tịch UBND để kiểm điểm trách nhiệm cá nhân. 

Kiểm điểm Lê Văn Mải - Trưởng công an huyện Tiên Lãng; Phạm Đăng Hoan - Bí thư Đảng ủy; Lê Văn Liêm - Chủ tịch UBND xã Vinh Quang. 

Tất cả nhân sự trên là những quan chức cấp huyện, hình phạt nặng nhất hiện thời là đình chỉ công tác, còn lại là kiểm điểm - một cụm từ đồng nghĩa với chìm xuồng. Tất cả sai trái đều nằm ở phạm vi hiện tượng. Những "tội" mang tính đạo đức, phản ảnh bản chất lật lọng, láo khoét của những cán bộ quan chức đảng không được nhắc tới. Chúng đã làm xong nhiệm vụ tạo bức xúc cho quần chúng, đã mở đường xong cho Thủ tướng xuống núi trừ gian diệt bạo. Đỗ Hữu Ca, Đỗ Trung Thoại và các đồng chí nói láo ăn tiền hạ cánh an toàn vì trong đảng nói láo không phải là tội.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét